Thứ Tư, 6 tháng 2, 2013

HẠNH PHÚC


Khỏang 9 giờ đêm tôi phải đi ra phố mua thuốc lá .

Đi qua mấy căn nhà không được đèn đường chiếu nên tối thui, tôi thấy một cô gái , có lẽ bị tâm thần , ngồi thu lu trong bóng tối.

Đi quá cô ta mấy bước, tự nhiên tôi quay lại, đưa cho cô ta ít tiền. Cô nhận , và không biết  có tỏ ra cảm ơn hay không vì tôi đã vội vàng quay đi , không dám nhìn tiếp và vì bóng tối.. .



Đựoc ít hôm, cũng vào giờ đó, tuy không mua thuốc nhưng tôi cũng cố tình đi qua khúc bóng tối đó, và chẳng thấy ai....

Sáng ra hỏi cô giúp việc về cô gái ngồi trong bóng tối đầu phố . Cô giúp việc kể : Trước đây nó đẹp lắm, không biết nghiện cái gì mà cứ mua keo dán sắt, cho vào bịch ni lông hít, hít riết thành khùng....Người ta nói nghe đâu nó chết rồi....

Chết, đó chắc là hạnh phúc cuối cùng của cô ta , bởi cứ sống như bóng ma thế thì không biết có thể gọi là sống hay không ?!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét