Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

VUỐT TÓC...

Bà xã tôi bị hóa trị đến 8 lần vì bị bênh ung thư. Chính vì vậy tóc tai rụng hết, cứ như đầu người đi tu. Sau khi ngừng hóa tri  2 tháng, tòc đã mọc lại khỏang 1cm, trắng nhiều hơn đen... Nhìn mái tóc mới mọc, tôi cứ mong cho nó càng ngày càng dài thêm thật nhanh, và đã hơn một lần tôi cứ vuốt mái tóc ấy như cầu mong sự bình an cho chính mình. Bà xã tôi cứ để yên cho tôi vuốt tóc và có lẽ còn cảm động hơn những cái vuốt tóc từ  hồi còn trẻ...


Thằng cháu ngọai tôi mới sinh sắp được 4 tháng. Dạo này khí hậu Sài gòn nóng nên đầu nó hay mọc rôm sảy ngứa ngáy. Mẹ nó lừa lúc nó ngủ , lấy kéo cắt tóc nó trụi lủi như ông sư con. Trên đỉnh đầu nó có một cái "bớt" đen, chỗ ấy tóc cứng hơn chỗ khác. Cứ mỗi lần bồng bế nó, tôi lại vuốt tóc nó mong sao trời hết nóng nực, tóc nó lại dài ra và lớn lên nó có mái tóc bình thường chứ đừng cạo trọc hai bên , để lồm sồm ở giữa như ca sĩ học đòi nào đó trong" trò chơi âm nhạc", trông thật là phản cảm...


Tôi vuốt mái tóc mình mỗi buổi sáng và ngày càng cảm thấy nó thưa dần. Cứ mỗi lần nhìn vào trong nón bảo hiểm lót vải màu đen , thấy những cọng tóc bạc rụng dính đầy ở đó, tôi hơi thẫn thờ nhận thấy thời gian với tôi cứ vơi đi dần dần....


Vuốt tóc, cho  thời gian trôi qua...



Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013

NHẠC CHỜ ĐIỆN THOẠI


Bạn chiến đấu của tôi là một họa sĩ. Nước da anh vốn ngăm đen nên lúc nào cũng giống như vừa ra khỏi lửa đạn. Anh mất đến nay đã tròn một năm. Trứơc ngày giỗ anh, tôi gọi điện thọai hẹn đến viếng anh  với vợ anh ấy theo số điện thọai cũ mà sinh thời anh vẫn dùng vì tôi biết rõ chị  còn giữ số điện thoai cũ đó như gìn giữ một kỷ niệm.

Đầu bên kia vang lên khúc nhạc chờ : " Pháo anh lên đồi cao nã vào đầu giặc Mỹ. Trận địa dưới hầm sâu, em cũng là chiến sĩ..." Tôi hốt hỏang tưởng như anh vẫn còn đang sống đâu đây....nhưng hơi xa vời vì nhạc chờ quen thuộc của những người khác hôm nay thường là những khúc  tình ca  họăc khúc nhạc mang thông tin nhẹ nhàng hơn...

Và không biết nếu còn sống anh có thay khúc nhạc chờ ấy bằng tiếng  kêu bíp bíp báo hiệu khô khan hay không,  khi biết tin đứa con trai út nghiện xì ke của mình mới bị bắt giam vì tội ....cướp giật !?...






Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2013


TÌNH CA...


Thời trai trẻ, tưởng mình cái gì cũng làm được, hoặc là cái gì cũng có nhu cầu, nên mình đã "sáng tác " cả ca khúc nữa...bây giờ những lúc tự nhiên buồn, những ca khúc cho riêng mình lại vọng về . Cứ tưởng không còn bao giờ nhớ nữa . Có lời một bài ca như thế này :

Dù lòng bạn có như nắng sớm mưa chiều
Dù màu thơi gian phôi pha sắc hương nhạt phai
Tình này vẫn thắm như bao ánh dương huy hòang
Lấp lánh dòng sông quê hương những sáng mờ sương...

Người ơi, mỗi khi chiều xuống bên đồi
Lặng im với bao chuyện cũ xa xôi
Với buồn vui  nay đã xa, người ơi , người hãy nhớ
Tiếng ca tha thiết dịu êm, tiếng lòng ta ngân vang...

Này người hỡi, đừng bao giờ quên tiếng của trái tim ta trọn đời ta hát bên người !..




Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Ngày xưa Kênh Tàu hủ và kênh Nhiêu lộc đại lọai như thế này : Hai bên là "đáy của xã hội", lòng kênh hẹp, nông đầy rác rưởi và...hôi thối vô cùng...




Thứ Năm, 7 tháng 2, 2013

MÙI ĐỜI ...


Có hai vơ chồng nọ, bác sĩ bảo là vô sinh nên vào cô nhi viện nhận ngay một bé gái mới đẻ bị bỏ rơi về làm con nuôi .

Chưa đầy một tháng sau, người vợ đột nhiên có bầu nên vợ chồng nhà nọ phải đưa trả con bé về cô nhi viện. Thế là nó lại bị từ chối lần thứ hai chỉ sau ít ngày có gia đình....

Tuy đã trả lại con nuôi, nhưng tình cảm thì không dứt được nên họ vẫn thường xuyên vào thăm con bé và mua đồ chu cấp như đang nuôi nó vậy.

Một hôm đến thăm, sau khi xin phép bà sơ người mẹ "hờ" pha một bình sữa cho nó , nó quơ tay thật nhanh ôm chặt bình sữa  ( tất nhiên là đã để cho nguội ) , tự nhét núm vú cao su vào miệng và mút lấy mút để....

Con gái tôi đứng bên cạnh thấy tội nghệp quá xin bế . Về nhà nó bảo tôi : Ba à con bé con không có mùi sữa mẹ như bình thường mà là một mùi hôi đặc trưng của cô nhi viện...

Mùi sữa mẹ, ai mà không trải qua một lần trong đời, nhưng tiếc rằng không phải ai cũng  thế... Như con bé này chào đời là đã mang... mùi đời  rồi !!



Thứ Tư, 6 tháng 2, 2013

HẠNH PHÚC


Khỏang 9 giờ đêm tôi phải đi ra phố mua thuốc lá .

Đi qua mấy căn nhà không được đèn đường chiếu nên tối thui, tôi thấy một cô gái , có lẽ bị tâm thần , ngồi thu lu trong bóng tối.

Đi quá cô ta mấy bước, tự nhiên tôi quay lại, đưa cho cô ta ít tiền. Cô nhận , và không biết  có tỏ ra cảm ơn hay không vì tôi đã vội vàng quay đi , không dám nhìn tiếp và vì bóng tối.. .



Đựoc ít hôm, cũng vào giờ đó, tuy không mua thuốc nhưng tôi cũng cố tình đi qua khúc bóng tối đó, và chẳng thấy ai....

Sáng ra hỏi cô giúp việc về cô gái ngồi trong bóng tối đầu phố . Cô giúp việc kể : Trước đây nó đẹp lắm, không biết nghiện cái gì mà cứ mua keo dán sắt, cho vào bịch ni lông hít, hít riết thành khùng....Người ta nói nghe đâu nó chết rồi....

Chết, đó chắc là hạnh phúc cuối cùng của cô ta , bởi cứ sống như bóng ma thế thì không biết có thể gọi là sống hay không ?!

CÁI RĂNG, CÁI TÓC....

Tôi đã đi nhổ cái răng cửa thật cuối cùng ở hàm dưới và thay vào đó một chiếc răng giả cho nó đủ 100%  là  giả đều đặn cho cả hai hàm.

Tôi để tóc dài, một năm chỉ đi sửa sang hơn một lần , cái chính là vì lười , mặt khác cũng vì bây giờ chẳng ai trách cứ ai cái việc để tóc dài cả.

Hôm vừa rồi, tôi găp một người bạn đã lâu không gặp. Nhìn thấy tôi anh bạn nói luôn : Trông ông hồi này "sơ sác" quá. Tôi nghĩ ngay đến mái tóc dài không được chăm sóc của mình và trả lời : Không sao, cắt sén gon gàng là hết sơ sác ngay!

Gần Tết rồi, theo thông lệ tôi cố đến tiệm hớt tóc theo cú điện thọai vừa hẹn với cậu thợ duy nhất có thể trị được mái tóc của tôi. Cậu ta bảo : Sửa sang đôi chút và nhuộm đen lai là bảnh trai ngay ấy mà.... Tôi đáp : Sửa sang thì được, chứ còn nhuộm thì thôi ! Cháu biết không, vợ chú ở nhà đang bị bệnh, tóc tai rụng hết, chú nhuộm mà làm gì ? Không biết câu trả lời ấy có hàm ý gì không mà mấy cô thợ trẻ đứng bên đều quay mặt nhìn tôi...

Cắt tóc về gặp cô con dâu , nó bảo ba trẻ đến 10 tuổi chứ không ít. Đến cơ quan cũ, có cô cháu gái vẫn thường xưng hô chú cháu,  hôm nay nó xưng đùa là.... anh em !

Cùng ngày, có công việc nên tôi cùng thằng con trai và cô con dâu phải đi xe hơi. Tôi ngồi ghế trước cạnh lái xe. Xe chuyển bánh, hai cái hộc hơi lạnh thổi ào ào ra phía sau....

Đột nhiên thằng con trai tôi cười cười la lớn : Ối giời ơi !.. Tôi nghĩ chắc lại chuyện tóc tai chứ gì...Tôi hỏi nó cái gì thế ? Nó bảo : Ba hôi quá ba ơi !...

Tôi giật mình chết điếng. Xe đang chạy chứ không tôi đã mở cửa phóng ra ngòai rồi !

Không biết nên giận hay nên cảm ơn ?

Cái góc con người ở đây chẳng phải là chuyện cái răng cái tóc mà còn là chuyện ở sạch ở bẩn nữa !!!







Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2013

Gần Tết rồi. Tư nhiên thấy lòng buồn man mác. Nỗi buồn âm vang một bài hát của những chiến sĩ Côn Đảo ngày xưa ,do mẹ dạy từ hồi nhỏ mà bây giờ nhớ lõm bõm câu đươc câu mất : " Kìa xa xa nơi Côn Đảo ơ...sóng nước muôn trùng, có đàn cò trắng ,trắng bay qua, qua ngang trời về phương nao, ớ hơ, hỡi chim ta nhắn cùng ...." " lòng ta thêm căm u uất đau, trông về xa cố hương nào đâu ?....."


CÔN ĐẢO